Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Xin phép mặc quần


- Ở mình cái gì cũng phải làm đơn xin phép bác nhỉ?
- Có làm đơn thì cấp trên mới biết nguyện vọng của cấp dưới chứ.
- Nhưng có những cái không nên làm đơn, chỉ nên xin phép bằng mồm là được rồi. Chẳng hạn như việc các bác sỹ, điều dưỡng viên viên ở một bệnh viện ở Đồng bằng song Cửu Long phải làm đơn xin phép mặc quần đấy.
- Thế là thế nào, bình thường họ mặc gì?
- Chẳng là gần đây, bệnh viện này đưa ra qui định tất cả phụ nữ làm việc tại đây đều phải mặc váy trong giờ hành chính, khiến nhiều người bất bình.
- Tốt chứ sao, mặc váy khi tác nghiệp sẽ tiện lợi hơn. Về mặt thẩm mĩ, trông cũng trẻ trung, năng động, hiện đại. Bệnh nhân cũng thấy “mát mắt”, nhanh khỏi bệnh hơn.
- Với những cô trẻ, chân dài, da dẻ nõn nà thì không nói làm gì. Đằng này có nhiều bà tuổi cũng sồn sồn rồi, bắp chân to như chân voi, hoa cà hoa cải tứ tung, lại còn vòng kiềng nữa, nhìn cũng không được “nhã” lắm. E rằng bệnh nhân nhìn thấy, bệnh lại nặng thêm.
- Rồi sẽ quen mắt cả thôi. Bệnh viện hay công sở đều cần sự hiện đại. Mặc váy chính là biểu hiện của tinh thần hội nhập. Tôi tin dần dần bệnh nhân sẽ thích.
- Tôi lại nghĩ đây là căn bệnh hình thức của lãnh đạo bệnh viện này. Cái mà bệnh nhân khát khao được cải cách trước tiên đó là sự tận tụy của các y bác sỹ, là vào viện không phải ghép chung 4-5 người một giường bệnh, là nạn phong bì được xóa bỏ, bác ạ.
Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét