- Bác Viễn đi đâu về mà mồ hôi mồ kê nhễ nhại thế? Giày dép đâu mà chân có chân không thế kia?
- à tôi vừa đi xem lễ hội hoa anh đào về. Gớm không hiểu người ở đâu ra mà lắm thế. Chen mãi mới vào ngó được một lát, khi ra đến ngoài mới biết tụt mất chiếc giày chân phải. Bà nhà tôi mà biết chắc lại cằn nhằn suốt đêm, thật khổ cái thân tôi quá.
- Nghe báo chí thông tin lễ hội hoành tráng lắm, hoa anh đào có đẹp không bác?
- Có 6 khóm hoa cả thảy chứ nhiều nhặn gì, trong số đó, có đến một phần ba úa héo rồi. Hoa anh đào trông cũng đẹp, từa tựa như đào rừng của ta thôi.
- Tôi đọc sách Tây du kí tả quả đào to như quả bưởi, ăn vào là trường sinh bất lão. Tôn Ngộ Không nhờ có quả này mà thần thông biến hoá như vậy, thế mấy cây đào mang sang triển lãm lần này quả to bằng chừng nào?
- Quả ở đâu ra, năm ngoái chỉ có hoa thôi mà người ta còn vặt trụi thùi lụi, giờ có quả nữa thì…
- Vậy chắc hương thơm của nó quí lắm, có thể chữa được bách bệnh, mùi của nó có lan toả được khắp Hà Nội không bác?
- Tôi gí mũi sát vào một khóm nở hoa nhiều nhất gần nửa giờ đồng hồ mà chỉ ngửi thấy mùi hăng hắc, nồng nồng như rau ngổ thôi
- Hay là mắt mũi bác có vấn đề? Cứ theo lời kể của bác thì hoa anh đào cũng bình thường thôi, ở Nhật Bản nó được trồng trên cả vỉa hè, vậy mà sao dân ta đi xem đông thế? Hay là người ta treo trên mỗi cành hoa một chiếc điện thoại di động đời mới, một máy nghe nhạc để thưởng cho du khách nhỉ?
- Đừng có mà nằm mơ. Mà kể cũng lạ, hoa anh đào đã trồng thử ở Hà Nội mấy năm nay, mỗi khi hoa nở có mấy ai đến xem đâu. Tôi nghĩ, để xảy ra tình trạng mất trật tự trong các lễ hội hoa anh đào chủ yếu là do tâm lí “Bầy đàn” của người dân, là lỗi của cánh truyền thông, đã thổi phồng thái quá cho người ngoài, trong khi bao cái hay cái đẹp của ta thì xếp xó. Chỉ khổ cho cánh an ninh, phải huy động tới 500 người để bảo vệ cho mấy cành hoa
- Kinh thế kia à? Mới có mấy cành hoa mà đã thế, không hiểu khi họ mang sang “đặc sản” thật như đấu võ Su mô, trà đạo, tình hình còn loạn đến đâu. Lạy trời, họ đừng mang thứ gì quí hiếm sang ta triển lãm nữa, hãi lắm!
CẬN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét