-
Bác mua tre về làm gì vậy?
-
Làm lồng đèn chứ làm gì nữa. Cũng sắp đến rằm
Trung thu rồi, chuẩn bị ngay từ bây giờ là vừa.
-
Sao năm nay bác “ăn Trung thu to vậy, mới trúng
mánh gì phải không?
-
Già rồi còn ham hố gì nữa. Tôi làm đèn cho cháu
mang đi thi trên phường. Năm nào phường chẳng tổ chức đêm Hội trăng rằm.
-
Thì mỗi năm chỉ có một lần, cũng nên tạo điều kiện
cho các cháu vui chơi thỏa thích.
-
Các cháu có được gì đâu. Có chăng là chạy theo
chiếc xe chở đèn chạy lòng vòng trên phố, hò reo đến khản cả cổ.
-
Tôi tưởng là các cháu sẽ được vác đèn đi chơi
cùng chúng bạn chứ.
-
Đâu có. Đây là dịp để phường chứng tỏ thành tích
với phường bạn. Nhà nào cũng cố làm lồng đèn thật to, thật đẹp, nếu giành giải
sẽ được giấy khen.
-
Vất vả một tí nhưng cả nhà đều vui. Mình bỏ sức,
phường bỏ tiền là được rồi.
-
Ai bảo bác thế, tất cả từ tiền túi của mình
thôi. Nhiều nhà cố giành giải nên làm thật hoành tráng làm bằng chất liệu hiếm,
có khi lên tới hàng chục triệu đồng.
-
Tốn kém một tí nhưng sau cuộc thi, được mang đèn
về nhà treo là thích rồi.
-
Không phải, đèn đoạt giải sẽ được cất vào kho của
phường, sang năm tân trang, thi tiếp.
-
Ô, thế ra của người phúc ta à. Thành tích thì
phường hưởng, tiền của, công sức người dân chịu. Sao phường “dại” thế nhỉ?
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét