-
Mai tôi với bác cầm tấm biển ghi hàng chữ xin
tăng lương hưu đứng ở ngã tư để lấy tiền đi du lịch nhé.
-
Sao tự nhiên bác lại có ý tưởng đó. Ai người ta
làm theo yêu cầu của tôi với bác?
-
Thế bác không biết chuyện có cậu thanh niên cầm
tờ giấy ghi mấy chữ xin việc làm lấy tiền mua sữa cho con, nuôi vợ sao. Rồi
chuyện một sinh viên thi đợt vừa rồi được 26,5 điểm mà vẫn trượt đại học cũng
làm thế để xin học, đã được Bộ trưởng Bộ GD&ĐT giúp đỡ đấy thôi.
-
Người ta xin
tiền, xin thức ăn, cho thì không sao, ai lại đi ngược chính sách chỉ vì một cá
nhân như vậy.
-
Nhưng nhiều khi chính sách đã trở nên lỗi thời,
không còn phù hợp.
-
Kể cả trong trường hợp đó thì chúng ta cần khẩn
trương thay đổi chính sách cho hợp lí. Thế nhỡ hàng nghìn em có hoàn cảnh tương tự cũng làm
thế thì Bộ trưởng cũng giúp sao?
-
Nhưng tôi thấy dư luận xã hội ủng hộ, có ai phản
đối đâu.
-
Đấy là tâm lí và tình cảm chung đối với mỗi việc
làm tốt thôi. Với người đứng đầu một ngành thì phải đặt lí tính và pháp luật
lên hàng đầu.
-
Vậy theo bác, ông ấy phải làm thế nào mới hợp lẽ?
-
Phải cải cách mạnh, thậm chí làm cuộc cách mạng
giáo dục. Phải làm sao để người dân tâm phục khẩu phục về các qui định, chính
sách thi tuyển, sao cho ai cũng được học hành, lao động theo đúng năng lực của
mình, bác hiểu chưa.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét