Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

Chẳng coi ai ra gì

              
-          Trộm cướp ngày càng lộng hành quá, không còn coi ai ra gì.
-          Khổ thân. Lại vừa mất cắp gì sao, tôi đã nhiều lần bảo bác phải cẩn thận, mà bác không nghe?
-          Không phải. Ý tôi muốn nói về nạn cát tặc kia.
-          Chuyện này thì báo chí đã nói nhiều, nhưng tình hình vẫn ngày càng nghiêm trọng.
-          Vấn đề là, hôm vừa rồi có vị lãnh đạo rất to đi thị sát bờ sông giáp ranh giữa Hà Nội với Hưng Yên. Trong khi ở bờ bên này vị lãnh đạo đang có những chỉ đạo sát sao đối với địa phương, thì ở giữa sông, tàu to, tàu nhỏ vẫn ung dung hút cát.
-          Thế chính quyền địa phương phía bên kia sông đi đâu mà để cát tặc ngang nhiên hoạt động vậy?
-          Có trời mà biết được. Chuyện này xảy ra đã lâu, giữa ban ngày ban mặt. Việc xử phạt chỉ như đuổi ruồi, chẳng khiến ai sợ cả.
-          Thôi thì, cát là của trời cho. Không khai thác thì nó cũng trôi hết ra biển, phí lắm.
-          Bác nói thế không được. Việc khai thác cát bừa bãi sẽ nắn dòng chảy, tác hại rất lớn về môi trường sinh thái.
-          Bác cứ quá lo xa. Tác hại môi trường đâu chưa thấy, nhưng nhỡn tiền là không có cát thì việc xây dựng nhà cửa sẽ bị đình trệ ngay.
-          Thế bác có biết, việc khai thác cát quá nhiều sẽ gây sụt lún lòng sông, khiến đất hai bên bờ sụt xuống, cuốn trôi bao nhà cửa và sinh mạng con người không?
-          Kinh thế kia à. Vậy chúng ta phải khẩn trương dẹp bỏ thực trạng này. Trước mắt phải phạt nặng, tịch thu phương tiện của cát tặc. Nếu địa phương nào để tái diễn phải kỉ luật người đứng đầu.

Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét